Trần Văn Toản

Kỳ thị sản phẩm AI - biểu hiện của sự sợ hãi

Chúng ta dè chừng, thậm chí kỳ thị những gì mới mẻ, đặc biệt khi nó đụng chạm đến vùng an toàn của mình. AI – trí tuệ nhân tạo đang là một ví dụ điển hình. Khi AI bắt đầu viết văn, vẽ tranh, tư vấn tâm lý, chẩn đoán bệnh, hay thậm chí đưa ra quyết định trong doanh nghiệp, nhiều người ngay lập tức phản ứng: “Không thể thay con người được”, “Thiếu cảm xúc”, “Máy móc thì làm sao hiểu được con người?”,…


Nhưng hãy thử thành thật với chính mình: Phản ứng ấy xuất phát từ sự bảo vệ giá trị con người hay từ nỗi sợ? Sợ rằng AI sẽ làm tốt hơn mình Sợ rằng công việc, vị trí, sự tôn trọng mình có được sẽ bị đe dọa? Sợ rằng nếu nó hiểu quá rõ tâm lý người khác, thì còn gì là độc quyền của con người?

Khi ta chưa hiểu rõ một điều gì đó, ta dễ dàng dán nhãn tiêu cực cho nó. Nhưng giống như cách con người từng sợ điện, sợ Internet, rồi sau đó chấp nhận, học cách kiểm soát và sử dụng nó. AI cũng đang đi theo con đường ấy.

Vấn đề không nằm ở chỗ “AI có thay thế con người không?”, mà ở việc ta có dám học cách sống cùng AI như một đồng minh, chứ không phải kẻ thù?

Theo tôi, kỳ thị chưa bao giờ là biểu hiện của sức mạnh, là dấu hiệu của một nỗi sợ chưa được gọi tên.

Chia sẻ: Facebook Twitter Lấy mã QR




Tải CV của Toản