Trần Văn Toản

Khác biệt nhưng không tách biệt - giá trị con người trong xã hội hiện đại

Trong bối cảnh toàn cầu hóa và hội nhập sâu rộng, sự đa dạng về văn hóa, tôn giáo, quan điểm sống, khuynh hướng giới tính, năng lực cá nhân... trở thành một đặc trưng không thể đảo ngược của thế giới hiện đại. Tuy nhiên, đi cùng với sự đa dạng là những thách thức trong việc chấp nhận sự khác biệt, đặc biệt trong môi trường giáo dục, gia đình và cộng đồng.




Câu hỏi đặt ra là: Làm thế nào để mỗi con người, với cá tính và bản sắc riêng, có thể phát triển trọn vẹn trong một tập thể mà không bị đồng hóa, cũng không bị cô lập?

Đó là khi triết lý “Khác biệt nhưng không tách biệt” trở thành một nguyên tắc nền tảng trong giáo dục và quản lý con người.



Khác biệt – một thực tế khách quan và tất yếu

Từ góc độ tâm lý học và xã hội học, sự khác biệt là bản chất của con người.
Không có hai cá thể nào hoàn toàn giống nhau – từ gene di truyền, cấu trúc thần kinh, trải nghiệm sống cho đến hệ giá trị và niềm tin.

Sự khác biệt này được biểu hiện qua nhiều khía cạnh:

  • Cá tính (extrovert – introvert),

  • Phong cách học tập (hình ảnh – thính giác – vận động),

  • Nguồn động lực (nội sinh – ngoại sinh),

  • Văn hóa gia đình,

  • Niềm tin tôn giáo hoặc lựa chọn giới tính.

Trong môi trường giáo dục, đặc biệt là trong bối cảnh giáo dục hòa nhập và giáo dục lấy người học làm trung tâm, việc nhìn nhận và tôn trọng sự khác biệt không chỉ là biểu hiện của lòng nhân ái mà còn là yêu cầu của một nền giáo dục tiến bộ.\









Tách biệt – khi khác biệt bị xem là vấn đề

Vấn đề nảy sinh khi sự khác biệt bị đồng nghĩa với lệch chuẩn – khi cá nhân không giống số đông thì bị gán nhãn “lập dị”, “khó hòa nhập”, “gây rối” hay “chậm tiến”. Khi đó, khác biệt bị diễn giải như một rào cản, thay vì là một phần bình thường của phổ phát triển con người.

Hệ quả là:

  • Trẻ em có nhu cầu đặc biệt bị cô lập trong lớp học,

  • Học sinh LGBTQ+ bị bắt nạt hoặc xem nhẹ,

  • Những người có tư duy phản biện mạnh mẽ bị coi là “khó bảo”,

  • Cá nhân sáng tạo bị yêu cầu tuân thủ quy chuẩn chung mà không có không gian thể hiện.

Đó là lúc khác biệt bị đẩy thành tách biệt – tạo ra khoảng cách tâm lý, xã hội và thậm chí là hệ quả tâm thần (lo âu, trầm cảm, cảm giác vô giá trị…).







“Khác biệt nhưng không tách biệt” – một định hướng nhân văn và phát triển

Triết lý này không nhằm cổ vũ sự nổi loạn hay cực đoan hóa sự khác biệt. Ngược lại, nó hướng đến một xã hội nơi mọi người đều có thể phát triển trong sự đa dạng, trong khi vẫn duy trì kết nối lành mạnh với tập thể.

Trong giáo dục

  • Giáo viên thiết kế chương trình linh hoạt, dựa trên khả năng và nhịp độ học tập khác nhau.

  • Trường học xây dựng văn hóa bao dung, nơi học sinh có thể “khác biệt một cách an toàn”.

  • Người làm công tác tâm lý học đường lắng nghe và hỗ trợ cá nhân hóa, thay vì áp chuẩn hóa.

Trong môi trường làm việc

  • Các tổ chức công nhận sự đóng góp từ đa dạng nhân sự, với tư duy “inclusion”.

  • Khuyến khích ý kiến trái chiều trong không khí tôn trọng, xem đó là nguồn lực đổi mới.

4.3. Trong gia đình và xã hội

  • Cha mẹ học cách chấp nhận rằng con cái không phải là “bản sao” của mình.

  • Cộng đồng xây dựng nền văn hóa giao tiếp tử tế, không kỳ thị – không định kiến.


Kết luận

“Khác biệt nhưng không tách biệt” không phải là khẩu hiệu cảm tính – đó là một chiến lược phát triển bền vững về mặt giáo dục, nhân sự và văn hóa xã hội.
Sự khác biệt cần được hiểu – chấp nhận – tích hợp thay vì bị loại trừ hoặc tô hồng. Và để làm được điều đó, mỗi người cần trao cho người khác không gian để hiện diện đúng như họ vốn là, thay vì ép họ vào khuôn mẫu vốn có.

Chỉ khi đó, chúng ta mới xây dựng được một thế giới nơi mọi người đều có thể “thuộc về” mà không cần từ bỏ bản sắc.


Tài liệu tham khảo gợi ý

  1. Banks, J. A. (2015). Cultural Diversity and Education: Foundations, Curriculum, and Teaching.

  2. Goleman, D. (2006). Social Intelligence: The New Science of Human Relationships.

  3. UNESCO (2001). Universal Declaration on Cultural Diversity.

  4. Nguyễn Thị Oanh (2017). “Tâm lý học phát triển cá nhân trong xã hội đa văn hóa.” Tạp chí Tâm lý học.


Chia sẻ: Facebook Twitter Lấy mã QR




Tải CV của Toản