Sáng 1-12, tôi có dịp tham gia buổi sinh hoạt chuyên đề tại Trường Tiểu học Đoàn Thị Điểm (phường Tân Sơn Nhì, TP.HCM) trong khuôn khổ Chiến dịch Chống bắt cóc trực tuyến dành cho học sinh tiểu học. Đây là hoạt động phối hợp giữa lực lượng công an địa phương và Trung tâm Đào tạo KNS – STEM Ý Tưởng Việt, với mục tiêu hỗ trợ học sinh nhận diện nguy cơ, hiểu đúng về an toàn mạng và biết cách tự bảo vệ mình.
Điều khiến tôi ấn tượng nhất chính là cách triển khai theo hướng thực tế, gần gũi và phù hợp với lứa tuổi. Những chia sẻ của Thiếu tá Tô Phi Luyện và Đại úy Nguyễn Minh Vũ đã giúp các em tiếp cận khái niệm “bắt cóc trực tuyến” một cách trực quan, thông qua phân tích các tình huống thật và thủ đoạn mà tội phạm công nghệ cao thường sử dụng.
Bên cạnh đó, vở kịch thiếu nhi “Chiếc bẫy trực tuyến” tạo nên điểm nhấn mạnh mẽ. Khi các em được xem, được nhập vai và suy nghĩ về từng tình huống, kiến thức an toàn mạng không còn là điều khô khan mà trở thành kỹ năng có thể áp dụng ngay trong đời sống. Nhiều học sinh chia sẻ rằng các tình huống trong vở kịch rất giống với trải nghiệm mà các em từng gặp khi chơi game hay sử dụng Internet – đó là dấu hiệu cho thấy việc truyền thông bằng nghệ thuật thực sự hiệu quả.
Phụ huynh và nhà trường cũng bày tỏ sự an tâm khi chứng kiến học sinh tiếp thu, đặt câu hỏi và chủ động trao đổi sau chương trình. Việc trang bị kỹ năng từ sớm không chỉ giúp trẻ tự bảo vệ bản thân mà còn góp phần xây dựng môi trường số an toàn, lành mạnh hơn cho các em.
Từ góc nhìn chuyên môn, tôi cho rằng chiến dịch lần này có ý nghĩa thiết thực vì kết hợp được ba trụ cột quan trọng:
1. Lực lượng công an – mang đến góc nhìn thực tế và cảnh báo kịp thời.
2. Chuyên gia tâm lý – hỗ trợ học sinh hiểu cách phản ứng, nhận diện và tìm kiếm trợ giúp.
3. Thầy cô nhà trường – giáo dục, quan sát và hướng dẫn thực hành.
Trong mọi tình huống, điều quan trọng nhất mà chúng tôi muốn các em ghi nhớ là: trẻ không bao giờ đơn độc. Luôn có thầy cô, ba mẹ và người lớn sẵn sàng hỗ trợ khi các em cảm thấy không an toàn.
Chiến dịch không chỉ dừng ở việc cảnh báo – mà hướng đến mục tiêu cuối cùng: tạo nên “lá chắn an toàn số” cho mỗi học sinh tiểu học trong thời đại mà Internet len vào mọi mặt cuộc sống. Đây là bước đi cần thiết và đáng được nhân rộng trong toàn ngành giáo dục.
—
ThS. Trần Văn Toản